toàn mới, đầu óc thênh thênh đến kỳ diệu. Vén bức màn che cửa sổ, nhìn xuống con phố thân quen, dòng người đang chen lấn di chuyển từng chút, từng chút một trong nắng thu vàng rực, trên những con đường lọt thỏm trong những cao ốc lừng lững. Sự tương phản lồ lộ giữa con người và các công trình mà họ sáng tạo, trông họ thật nhỏ bé như đàn kiến đi kiếm mồi vậy. Bầu trời hôm đó thật trong, những tia nắng ấm áp chiếu chênh chếch qua ô cửa tạo nên những hình thù.