thưởng cho chút khích lệ. Như thường lệ, tôi sẽ đến rất muộn, bởi khi đó quán đỡ đông và tôi ít bị người khác làm phiền khi thưởng thức ly rượu và nghe nhạc mà tôi thích. Dắt cái xe ra khỏi nhà, phố xá tĩnh lặng, trời lất phất mưa xuân. Trên đường tôi không khỏi bồi hồi nhớ đến những cảm giác tiêu hồn vẫn còn đọng lại sau đêm đó tại khách sạn. Lắc lắc đầu để xua đi những giọt nước đọng lại trên kính chắn gió và những suy nghĩ vẩn vơ, tôi tăng.