Thời gian trôi qua nhanh, sáng thứ 5 như mọi ngày, Hùng chở Thịnh đến cơ quan rồi chạy vội đi làm. Thịnh chờ bóng Hùng khuất hẳn, cô đi ra. Ở đằng xa là Linh đang che chắn khá kín, ngồi kỹ trong chiếc xe hơi. Thịnh cảm thấy an tâm phần nào. Chưa kịp định thần, Khánh đã ở trước cơ quan của Linh. Hắn chồm tay ra phía sau mở cửa. Thịnh bước vào và không quên ngoái lại ra hiệu cho Linh.
Khánh: Bình thường em đi làm bận đồ quê mùa quá. Rồi xe bắt đầu lăn bánh, Linh cũng bám sát theo sau.