dừng lại đưa tay ra. – Đưa đây! – Đưa gì? – Đưa đơn thuốc. – Làm gì? – Vứt đi. – Không đưa. Sau mấy câu nhấm nhẳng, thấy vẻ kiên quyết của tôi, Nga dậm chân rồi lại đi tiếp. – Này đứng lại đi… Đứng đây bắt taxi. Tôi gọi theo, nhưng Nga không dừng bước, vẫn cắm cúi bước đi. Tôi chạy theo, tóm lấy tay Nga kéo lại. Nga vùng vằng giật tay ra khỏi tay tôi, hét lên. – Bỏ ra! – Không bỏ. Tôi gồng tay giữ chặt, kéo nó đứng lại, giơ.